Các chất gây ô nhiễm phổ biến trong nước giếng bao gồm:
Vi khuẩn trong nước giếng chẳng hạn như vi khuẩn coliform E. Coli, là phổ biến. Hầu hết tồn tại ở mức độ không gây hại, nhưng một số ngôi nhà có mức độ cao hơn sẽ được hưởng lợi từ việc lọc, vì mức độ vi khuẩn cao hơn có thể dẫn đến bệnh tật và thậm chí tử vong.
Các vi sinh vật có trong nước giếng
Nitrat (nitrate) hay NO3 là một bazơ liên hợp của axit nitric, gồm có một nguyên tử nitơ trung tâm được bao quanh bởi ba nguyên tử oxy giống hệt nhau và xếp trên cùng một mặt phẳng tam giác. Nó gồm nhiều nguyên tử với công thức phân tử NO3-
Nitrat có thể gây ô nhiễm nước giếng một cách tự nhiên và thường không gây ra vấn đề gì, nhưng mức độ cao có thể là một vấn đề đáng lo ngại. Tiêu thụ quá nhiều nitrat có thể gây đau đầu, buồn nôn, thậm chí tăng nguy cơ ung thư.
Chúng có thể bao gồm đồng, chì, cadmium, asen và crom. Mặc dù lượng vết của các kim loại này thường không gây hại, nhưng lượng đáng kể kim loại nặng có thể gây ra các mối đe dọa cho sức khỏe, chẳng hạn như tăng nguy cơ ung thư, đặc biệt nếu tiêu thụ lâu dài.
Các chất có thể bao gồm thuốc trừ sâu, dược phẩm, sơn, thuốc nhuộm và chất khử trùng có thể làm ô nhiễm nước giếng. Các hóa chất hữu cơ như vậy có thể gây tổn thương gan và thận cũng như tổn thương hệ thần kinh và sinh sản.
Florua là một anion hóa vô cơ, đơn phân tử của flovới công thức hóa học F–. Florua là anion đơn giản nhất của flo.
Florua giúp ngăn ngừa sâu răng, nhưng florua cũng có thể làm ô nhiễm nước giếng và lượng florua cao có thể gây ảnh hưởng xấu đến sức khỏe, chẳng hạn như buồn nôn, nôn, co giật và nhiễm florua ở xương.
Hàm lượng flo cao gây ngộ độc đối với con người. Liều lượng gây tử vong cho người là 0,5 g/kg thể trọng. Florua chủ yếu được tích lũy ở các khớp cổ, đầu gối, xương chậu và xương vai, gây ra sự khó khăn khi di chuyển hoặc đi bộ. Các triệu chứng của xương nhiễm flo tương tự như cột sống dính khớp hoặc viêm khớp, xương sống bị dính lại với nhau và cuối cùng nạn nhân có thể bị tê liệt.
Các ống dẫn nước bằng sắt có thể làm ô nhiễm nước khi nước chảy vào nhà, nhưng sắt cũng có thể đến từ lòng đất một cách tự nhiên. Giống như nhiều chất gây ô nhiễm, mức độ thấp thường không gây hại, nhưng mức độ cao thì đáng lo ngại và có thể gây tổn thương nội tạng, mụn trứng cá, mệt mỏi và đau khớp.
Mùi đặc trưng của sắt là tanh tanh khi mới bơm lên và nước bị ngả vàng khi để lâu.
Xem thêm: Cách xử lý nước nhiễm sắt
Đây là những hạt như cát và bụi bẩn xuất hiện tự nhiên trong nước giếng, nhưng việc loại bỏ chúng là rất quan trọng để đảm bảo nước sạch và giảm thiểu mài mòn cho các thiết bị.
Lưu huỳnh là một phi kim phổ biến. Nó không có mùi, không vị và nhiều hóa trị. Lưu huỳnh trong dạng gốc của nó là chất rắn kết tinh màu vàng chanh. Trong tự nhiên, có thể tìm thấy chúng ở dạng đơn chất hay trong các khoáng chất sulfua và sulfat. Trong đó, lưu huỳnh đặc biệt không được ưa thích do mùi của nó. Nó có mùi như mùi mùi trứng ung. Mùi này thực ra là đặc trưng của sulfua hiđrô (H2S).
Mặc dù bản thân quá nhiều lưu huỳnh không nhất thiết là xấu trong nước uống, nhưng nhiều người ghét mùi lưu huỳnh, có thể có mùi trứng thối.
Mặc dù điôxít lưu huỳnh là khá an toàn để sử dụng như là phụ gia thực phẩm với một lượng nhỏ. Tuy nhiên, khi ở nồng độ cao nó phản ứng với hơi ẩm để tạo ra axít sulfurơ. Gây tổn thương cho phổi, mắt hay các cơ quan khác. Trong các sinh vật không có phổi như côn trùng hay thực vật thì nó ngăn cản sự hô hấp.